Em Biết Không..
Em có nghe gì không , trời ngoài kia
Những chú chim đang chào xuân ríu rít
Phương trời xa bóng hình em mù mịt
Xuân lại về em xa xứ bao năm
Cây mạ non trổ đòng chờ mưa thấm
Hàng dừa xanh rủ bóng tiển em đi
Anh lặng im ngồi thật lâu suy nghĩ..
Chẳng hiểu vì sao tình vội bay xa
Cây me sau nhà mấy lần thay lá
Là mấy mùa anh ngơ ngẩn bâng khuâng...
Em thấy gì không trước nhà , cây mận
Kết trái từng chùm nho nhỏ xinh xinh
Như ngày xưa em nói chuyện chúng mình
Sẽ mãi tươi thắm như màu mận đỏ
Em nhớ gì không , có dòng sông nhỏ
Hai buổi sáng chiều đợi bóng em qua
Mái tóc dài trên xuồng nhỏ thướt tha
Cũng từ đấy anh mơ làm thi sỉ..
Anh còn nhớ trước nhà em giàn bí
Những buổi chiều em đứng đấy đợi anh
Đợi chờ hoài giọt nước mắt long lanh
Anh bối rối khi nghe em bật khóc
Anh làm thơ rồi cả hai cùng đọc
Bài thơ đầu anh dành trọn cho em
Khi vắng anh em lại lấy ra xem
Rồi em viết những lời như từ biệt...
Chim rời tổ chấp cánh bay biền biệt
Bỏ nơi nầy lặng lẽ một dòng sông
Em biết không có nỗi nhớ trong lòng
Khi xuân đến én từ đâu trở lại...
HT